Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

VÔ ĐỀ





Anh chỉ còn cánh cò trắng thôi,
Bởi thánh thần đã trở thành quỷ dữ.
Những tiếng kêu thương đau,
Trong thân xác vật vờ.

Thương cánh cò lặn lội đường xa,
Cánh cò ăn đêm, cánh cò vấp ngã
Lang  thang phiêu bạt quê người.
Cò đứng co ro, mênh mông nước trắng
Heo hắt chiều đông.

Trong anh xưa, cánh cò bay lả
Chập chờn trong mơ, trong tiếng hát ru
Con cò lặn lội đường xa.
Con cò phiêu bạt quê xa.
Biển chập chờn sóng dữ!

Cánh cò kiếm ăn nơi đâu?
Cò bay đi nơi đâu?
Rừng đã hết, nước sông dần cạn
Ruộng, nước nay ẩn họa vô tình.

Anh chỉ còn cánh cò trằng thôi em!
Mơ đã hết, tình yêu đã chết.

                                    Tháng 5 năm 2016


0 nhận xét:

Đăng nhận xét