Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

Đất

(Thơ của Quý Nghi)
Nâu đất thịt ,đỏ ba zan
Muôn năm (tấc đất tấc vàng) người ơi !
Hiền như cục đất ấy thôi
Mặc ai đào bới không lời thở than. . .
Lòng sâu ngàn độ nóng ran
Coi chừng bùng nổ phun
Nham có ngày !
Tiễn người nắm đất xuôi tay
Huyệt sâu chỉ bạn đất dày
Nêm quanh
Xưa-nay mốc giới giao tranh
Máu còn nhuốm đỏ chảy
Thành suối sông
Đât mồ mả đất cha ông
Linh thiêng Long mạch
Nên không dễ dời
Sinh đất rồi mới sinh người
Vì người nên đất muôn đời
Thủy trung ! .

NGHIỆP ĐỜI CÒN ĐA MANG

Anh Quý Nghi quê  Văn Giang vừa viết văn, vừa làm thơ. Thơ của Anh là tiếng lòng, gửi gắm suy tư, trăn trở về cuộc sống. Giới thiệu với các bạn một số bài thơ của anh.
Thơ Quý Nghi

Các con tôi chúng bảo
Bố thôi nghiệp văn chương
Nghề lao tâm khổ tứ
Du lịch sảng khoái hơn
Ừ Lao cai trước tiên
Nơi địa đầu Tổ quốc
Rượu cùng Phờ sảo Mìn
Thăm cây hai ngàn lá (1)
Vượt trên nghìn bậc đá
Sóng bước Trần nhuận Minh
Tiếng chuông chiều Yên tử
Vọng núi rừng lang thang
Với nắng gió miền trung
Hỏi họ Phùng tên Quán
Mưa Huế(3) đâu chừng mực
Đá bê tông lở mòn
Với Đà Lạt đêm sương(4)
Người hư vô lơ lửng
Mộng dịu êm Quách Tấn
Trăng lẻn hô trốn đâu ?...
Tận cùng Mũi cà Mau
Tìm Cánh đồng bất tận(5)
Ngỡ Ngọc Tư lận đận
Thế mà giầu từ văn
Bẵng đi rồi mấy năm
Chúng chẳng bảo gì nữa
Các con hiểu đường bố
Nghiệp đời còn đa mang!.
g c: 1,2,3,4,là tên bài thơ hoặc các tác giả H N V VN

ĐÊM MƯA NHỚ MẸ





Long tong từng giọt
mưa gõ mái tôn.
Nằm nghe tiếng sấm.
Chớp lằn ngang trời.
Tiếng sét xé tai.
Đất trời nhập nhoạng.
Tháng 7 mưa ngâu.
Tháng 7 Vu Lan..

Chúng con vô tâm.
Đu bầu vú mẹ,
Lớn lên đi xa,
Bát cơm, manh áo.
Có ai ngảnh lại quê nhà.
Mẹ già lưng còng , tóc bạc,
Lọ mọ niêu cơm,
Cuộc đời đắp đổi,
Dành cả cho con.

Chúng con làm được điều gì đâu cho mẹ,
Dông dài bát nháo
Chém gió như rồng.
Ai nghĩ  đời mẹ,
Tần tảo sớm khuya,
Một nắng , hai sương,
Bán mặt cho đất,
Bán lưng cho trời
Chắt chiu hạt gạo,
Nuôi con.

Quê mẹ, những ngày thu buồn rượi
                                    Mưa ngâu!
Vẫn vậy thôi,
Mẹ già lưng còng lam lũ trong cõi u minh,
Liêu xiêu trên đường,
Hoàng hôn nhập nhoạng,
Gương mặt thất thần,
Gánh đời trĩu năng
Tả tơi, muộn phiền.

Đâu rồi khát vọng…

Chúng con ăn
Không từ  thứ gì !
Thả cửa tung hoành
Tự tung, tự tác
Xâu xé giành phần
Những gì vớ được
Ai hoài đoái thương
Hình hài của mẹ;
Cắt rốn, chôn nhau,
Thân phận bi thương
Trong u minh cõi.

Chúng con làm được điều gì đâu?
Tất tả mưu sinh
Ươn hèn , ích kỷ,
Quanh quẩn tranh giành
Hư vinh, lợi lộc.

Mẹ già cùng kiệt
Áo vá lưng còng
Mình mẩy thương đau.

Tháng 7 mưa ngâu
Long tong , rả rich.
Ì….ù..ng tiếng sấm.
Chớp rạch ngang trời,
Bóng đêm nhập nhoạng.

Hưng Yên , đêm thu.




LỜI CỦA MÙA THU

      



Thu trong ánh mắt em xanh rạng ngời
Trên vai em, thu gày mỏng mảnh
Uyển chuyển bước chân, nắng thu vàng dưới gót hài .
Mây lang thang
Chơi  trò chơi trốn tìm
 Với gió thu man mác.
Trên sườn đê, những bông may dáo dác
Níu bước chân người qua.
Mùa thu buồn rượi.
Lời mùa thu sa sót,
Khiến nay rả rích mưa ngâu
Xé rách tim người.

Hãy đừng trao anh trái tim mùa thu tàn tạ,
                                Bởi mùa cây khô lá vàng
                        Nước mắt chứa chan trên những khuôn mặt đợi chờ mòn mỏi.
Tình yêu và đam mê làm người đau đớn tột cùng.
Tình yêu như những bông hoa dại rực rỡ sắc màu
Nhưng có gai dễ chạm đến đau thương mất mát.

Nhưng anh biết từ ngày có em,
Suối trong có thêm nguồn nước mát.
Khát khao từ những nỗi đau
                        Bùng cháy thành những tứ thơ hoang dại.

Hãy đừng  trao  trái  tim  em mùa thu tàn trên lá.
Để mưa ngâu nhạt nhòa trên gương mặt anh.
                                                Những tình yêu không có bến, có bờ.

                                              Hưng Yên thu 2016


                                     


QUÊ MẸ



Thẫn thờ nghe tiếng nước réo đầu ghềnh
Tháng 7 mưa ngâu, đục ngàu nước lũ,
Tiếng sấm vọng ì..ùng, mưa nguồn, gió biển
 Chớp sáng chân trời, những buổi hoàng hôn.

Quê hương ơi! Tuổi thơ   khờ dại
Thơ thẩn bên sông , tìm cỏ chọi gà
Những sáng mai, sương đầm cọng cỏ
Những trưa hè cùng bạn lội tắm sông.

Quê mẹ  tôi, những   hè nắng lửa
Đón mùa đông rét nổi da gà
Gió hun hút trên đồng man dại
Úm than hồng những buổi chăn trâu.

Ngày xuân về,  lây rây mưa nhỏ
Sương mỏng giăng, mờ tỏ xóm thôn
Tiếng se sẽ hạt  mầm bật nảy
Những cánh hoa  hương sắc khẽ vươn.

Con lớn lên bằng nhọc nhằn đời mẹ
Gian nan cha xuôi ngược bên sông.
Tuổi thơ con những ngày trốn học
Cha mẹ đau, trăn trở đêm ngày.

Con đã tắm ở dòng sông này;
Những giọt sữa vắt miệng con hau háu.
Cha mẹ  sớm khuya dãi dầu mưa nắng
Trên mảnh đất này,
Những luống khoai,  rau mùa nào thức ấy
Hạt thóc vàng xay  giã nuôi con..

Cảm xúc trong con, tình yêu trong con
Nguồn yêu thương, vất vả đắng cay  cuộc đời cha mẹ
Con đã lớn lên, dòng chảy mãi đêm ngày.

                             Hưng Yên thu năm 2016