Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

ĐÊM MƯA NHỚ MẸ





Long tong từng giọt
mưa gõ mái tôn.
Nằm nghe tiếng sấm.
Chớp lằn ngang trời.
Tiếng sét xé tai.
Đất trời nhập nhoạng.
Tháng 7 mưa ngâu.
Tháng 7 Vu Lan..

Chúng con vô tâm.
Đu bầu vú mẹ,
Lớn lên đi xa,
Bát cơm, manh áo.
Có ai ngảnh lại quê nhà.
Mẹ già lưng còng , tóc bạc,
Lọ mọ niêu cơm,
Cuộc đời đắp đổi,
Dành cả cho con.

Chúng con làm được điều gì đâu cho mẹ,
Dông dài bát nháo
Chém gió như rồng.
Ai nghĩ  đời mẹ,
Tần tảo sớm khuya,
Một nắng , hai sương,
Bán mặt cho đất,
Bán lưng cho trời
Chắt chiu hạt gạo,
Nuôi con.

Quê mẹ, những ngày thu buồn rượi
                                    Mưa ngâu!
Vẫn vậy thôi,
Mẹ già lưng còng lam lũ trong cõi u minh,
Liêu xiêu trên đường,
Hoàng hôn nhập nhoạng,
Gương mặt thất thần,
Gánh đời trĩu năng
Tả tơi, muộn phiền.

Đâu rồi khát vọng…

Chúng con ăn
Không từ  thứ gì !
Thả cửa tung hoành
Tự tung, tự tác
Xâu xé giành phần
Những gì vớ được
Ai hoài đoái thương
Hình hài của mẹ;
Cắt rốn, chôn nhau,
Thân phận bi thương
Trong u minh cõi.

Chúng con làm được điều gì đâu?
Tất tả mưu sinh
Ươn hèn , ích kỷ,
Quanh quẩn tranh giành
Hư vinh, lợi lộc.

Mẹ già cùng kiệt
Áo vá lưng còng
Mình mẩy thương đau.

Tháng 7 mưa ngâu
Long tong , rả rich.
Ì….ù..ng tiếng sấm.
Chớp rạch ngang trời,
Bóng đêm nhập nhoạng.

Hưng Yên , đêm thu.




0 nhận xét:

Đăng nhận xét