CA HAI KHÔNG CÓ EM
Chiều nay, như thường lệ
Ca hai, anh đón em bên ngã tư
Mùa xuân, nắng vàng lên rực rỡ
Trong vườn, cây cối vội đâm chồi,
Lá
đã biếc xanh
Những bông hồng đỏ
Những đóa cúc đại tươi vàng
Muôn màu sắc hương trong công viên.
Những chuyến xe Bus qua
Dòng người tấp nập
Mình anh cô đơn trên ghế đá
Anh biết em không đến
Vẫn đứng, ngồi nôn nóng bên ngã tư
Bước vào thang máy
Mắt vẫn mải tìm chiếc xe đỏ của em cuối
dãy
Em không tới rồi
Em đã xa anh
Con tim chợt nhói
Bầu trời như đổ sụp
Bước chân anh không vững tới phòng
Dường như em vẫn còn làm việc
Anh vẫn thấy em nhỏ nhắn trong chiếc quân
xanh, hai dải chéo vai
điểm
tím màu sim trên nền áo trắng
Em tươi xinh,
Dịu dàng
Môi mắt em
thiết tha sâu lắng
trên môi
em hé nụ.
Bất chợt
căn phòng trở lên trống trải
Em không
có đây
Lòng anh
rung lên thổn thức.
Tiếng máy
rền vang rồi em
Ca hai bắt
đầu rồi đó
Nơi em vẫn
đứng
Bên chiếc
phễu rót khổng lồ
Nguyên liệu
được truyền sang xưởng khác.
Có một người
không quen..
Nghỉ giữa
ca, em không ngồi bên anh
Như mỗi
đêm thường lệ
Anh ngồi lặng
lẽ, lẻ loi
Miệng đắng
chát cà fe.
Với anh,
em là ánh nắng ban mai
Sưởi ấm
con tim những mùa xa vắng
Nơi đất
khách quê người
Niềm an ủi
diệu kỳ,
vợi đi
cách biệt;
Những lời
thơ cứ ngân lên
Trong thất
vọng đớn đau.
Anh không
thể run rảy cất lên
Tự thú trước
em
Bông mai
xinh quyến rũ.
Lời tỏ
tình yêu đương
Mãi giữ
kín trong lòng.
Ca hai
không có em
Buổi mai
không có em….
Mỗi cánh
chim bay về phương trời xa biệt
Chỉ có lời
thơ được viết thôi em..
Hưng Yên
tháng 9 năm 2020
BÊN MỘ TỐ NHƯ
Người nằm đây hồn có phiêu diêu?
Sáng mùa đông hơi sương mờ tỏ
Lối gạch rêu xanh, phi lao lặng gió
Tấm bia..đời. Người khắc chữ tâm.
Người nhìn thấu mọi kiếp con người
Trái tim quặn đau thương đời bể khổ
Lời thơ vọng trong đêm trường
Từ ngàn Hống, núi Hồng, sông Lam
Biển Nghi Xuân ầm ào sóng vỗ
Buồn đau giằng xé không nguôi..
Nỗi đau của người vượt thời gian
Truân chuyên một kiếp quan trường
Rối ren vận nước
Bút nghiên oan nghiệt dăng dày
Kẻ xu thời
xênh xang mũ áo
Hùng tâm, chí sĩ lòng đau
Cũng đành chọn khuất trong lều cỏ
Ai đoái thương số phận cánh cò
Cải bay lên trời rau răm ở lại
Đắng cay …Lặm lụi……..Người Ơi!
Nước mắt của Người- Tố Như ơi!
Phận Kiều long đong trôi dạt
Chốn quan tham lòng rắn miệng hùm
Một kiếp đồ chơi, món hàng trao đổi
Lòng vẫn son một trái tim hồng
Hồn dân tộc vẫn ngàn năm u uất
Thương thay nguyện ước hóa rồng.
Người khóc cho đời—Tố Như ơi!
Cảo thơm chữ tâm làm trọng
Lay động lòng người
Sống trong lòng người
Hồn Thi nhân Nguyễn Du ơi!
Nghi Xuân Hà Tĩnh tháng 12 năm 2019
VIẾT CHO TÌNH YÊU
Em như bông hồng trắng ngậm sương
mai
Trắng trong, tinh khiết, thơ ngây.
Những ngày không có em
Lòng anh như bão giông,
Một mình bên công viên vơi đầy nỗi
nhớ.
Những đêm trước biển
lắng nghe tiếng biển ầm ào
Sóng biển khát khao đập vào kè bãi
Trong anh tràn đầy hình bóng em;
Giọng nói của em trong trẻo yêu
thương
Ngọt ngào đằm thắm,
nước mắt trong bỗng trào.
da diết nhớ thương
Anh tôn thờ em
Đặt em vào trong cõi thiêng
Như đặt pha lê vào trong lồng kính
Ngắm nhìn và hoài bão
Lòng anh như nắng tràn
Rực rỡ, nhảy nhót mỗi ban mai.
Trên cành xanh
Trái tim anh bao la, rộng mở trước
đời
Cánh chim bằng sẵn sàng băng qua
bão lốc
Phơi phới cánh buồm đón gió biển,
ra khơi.
Lũ quỷ dữ cướp linh hồn em
Xích xiềng trong ngục tối
Bằng gông cùm, khóa sắt,
Thuốc lú, bùa mê
Bằng cả sự cô lập
Mong nhuộm xấu trái tim.;
Nhân danh công lý
Nhân danh chân thiện mỹ
Nhân danh tình yêu
Gieo rắc kinh hoàng
Hoang mang, sợ hãi
Đố kỵ và căm thù.
Những cánh đồng máu
Những dòng sông máu
Những hố chôn người tập thể- kinh
hoàng
Oan khuất và vô lý
Không thể biện minh.
Trong tranh tối tranh sáng
Những bóng người quờ quạng như ma
Không còn lý trí
Vật vờ trong ảo giác
Trong bịa đặt, dối gian.
Lũ quỷ uống hết nước sông
Ăn hết những cánh rừng
Sát sinh và tận diệt
Bầy thú bị dồn đuổi tới bước đường
cùng
Xông vào làng húc người, phá nương
, phá rẫy.
Đường phố dòng người hỗn độn trong
vô tri
Vô lương, Bạo tàn hoành hoành dữ dội
Những thây người bị băm nhiều mảnh
Cho bao tải trôi sông;
Người bị cắt cổ, máu phun thành
tia
Đổ gục trên vũng máu…
Con người điên cuồng, dục vọng nhỏ
nhen.
Buôn thần, bán thánh
Mọi thứ đều có thể bán mua
Mọi thứ trở nên méo mó.
Thiện lương ngô nghê giữa đời.
Anh cùng đoàn người
Khát khao công lý
Khát khao sự thật
Khao khát tình yêu
Băng rừng, lội suối
Vượt thác, vượt ghềnh
Lênh đênh biển xa
Lũ quỷ nhe nanh, giương vuốt
Trên những đầu ngọn sóng
Miệng lưỡi đỏ lòm tanh máu
Dâng sóng, nổi gió
Bẻ gãy cột buồm
Dứt dây chão,
Đập vỡ mạn thuyền
Giằng những thủy thủ
Vứt xuống biển khơi.
Con thuyền nghiêng ngả.
Mọi người đói lả
Khát nước
Nhường nhau chút nước ngọt cuối cùng.
Những người sống sót
Giương ngực trần
Bất chấp bão,
Bất chấp sóng và lũ quỷ.
Giữ lèo, giữ lái, tát nước..
Kiên trung vượt trùng khơi
Tới nơi ngục tối
Giải thoát linh hồn em
Trả lại cho hình hài xinh xắn;
Lại tìm mặt trời.
Cho thế gian bừng sáng.
Lũ quỷ run rảy cuống cuồng tìm nơi
ẩn nấp
Chui xuống hang sâu.
Những con chim lại hót vang trong
vườn
Nàng tiên của anh trong tấm voan mỏng
trắng trong
Đùa với lá cây, những buổi mai đầy
nắng.
Gió thoảng hương bưởi.
Khắp nơi rực rỡ màu hoa.
Anh lại nghe tiếng thầm thì của đất
Của cây trời và muôn vàn sinh linh
Trong hạnh phúc sinh sôi.
Hưng Yên 2019
LỜI CỦA BIỂN
Chiều nay bên biển vắng
Nắng nhạt phai, thu gió dỡn tàu dừa
Những con thuyền nằm trên cát thoải
Lưới ai căng, chờ cuộn dong khơi.
Nói gì thế biển ơi?
Lúc nhu mì âu yếm
Xanh rất xanh, những con sóng êm đềm
Lúc ầm ầm sóng đập vô kè bãi
Quằn quại đau vò xé khôn nguôi.
Tình yêu là gì mà khát khao năm tháng
Lòng biển đau và sóng mãi kiếm tìm
Đã bạc đầu vẫn tinh nguyên cảm xúc
Biển vẫn yêu dù tình rất xa xôi.
Trong vô vọng, trào dâng khát vọng
Muốn vỡ tan, vỡ nát tim người
Nhưng đành vậy nén muôn ngàn con sóng
Để xanh trời, thuyền ai đó dong khơi.
Thành Vinh 9/2019
MÙA XUÂN TINH KHÔI
Long lanh, long lanh mắt sương
Trên ngọn cỏ mềm
Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng
Mùa xuân tỉnh giấc
Trong lành Ban mai
Sương mờ như tấm voan
thơ mộng .
Xanh mướt
cỏ non
Bê con tròn mắt
Ngỡ ngàng
nghé Ọ
Trên lưng
sáo đậu
Dặt dìu
giai điệu
Khúc hát
sông quê.
Em đến với anh bằng tình yêu mùa xuân
Nồng nàn hơi thở
Trong sáng ngây thơ
Cho anh phút giây say đời ngây ngất
Như những cánh chim yêu thương bay bổng.
Bầu trời bao la,
Tình yêu dịu ngọt.
Em cho anh những tia nắng hồng
Ấm áp cuộc đời.
Đôi bàn tay em dịu dàng
Khỏa lấp trong anh nỗi niềm cay đắng
Suối tóc em mềm mại,
Tươi màu cây xanh
Chỉ có em thôi
Mùa xuân tinh khôi.
Phút giây bên em, hạnh phúc diệu kỳ.
Mùa xuân nồng thắm!
Hưng yên tháng …. năm 201
NƠI EM CÓ MƯA?
Mưa! Mưa có về trong đó không em?
Nơi anh mưa trắng trời phố núi
Giọt .. ken dày, đường quanh ngẽn lối
Tiếng sấm ầm…., rừng núi rung rinh.
Nước có dâng ngập lối
Và đường làng có trơn
Mấy đứa trẻ có đội mưa đến lớp.
Em mảnh khảnh bờ vai
Sớm chiều bận rộn
Những trang giáo án viết đêm
Thương em mùa thu
Trăng treo song cửa
Tiếng Cuốc kêu dồn.
Thương em mùa đông
Cây bàng lá đỏ
ngơ ngẩn sân trường.
Thương em mùa xuân
Hoa xoan tím ngát
Trải trên lối quê
Yêu thương vời vợi
Người xa không về.
Mưa rừng xối sả
Nước chảy ào àoi…
Những phút xa nhau
Tiếng lòng Khắc khoải …
Hưng Yên 2019
ĐÓ LÀ TÌNH YÊU CỦA ANH
Em là ai?
Mang tên một con sông
Êm đềm chảy qua miền thơ ấu
Em là những cơn mưa tuổi thơ tôi tội nghiệp
Dầm mưa tới lớp,
Sấm chóp vang trời.
Em mang hình hài của những giọt sương mai
Long lanh trên lá
Trong lành
Trái tim anh khắc khoải
Đau đớn yêu thương.
Anh mang tình yêu không lời đi theo năm
tháng
Khát khao em, kiếm tìm em nên lang thang
ngày tháng
Như những ngôi sao trong đêm trôi giữa
ngân hà
Nhưng không lạc bởi tình yêu dẫn lối.
Tình em anh mang vào thơ ca
Dâng lên đức chúa
Em sáng lóa cao sang
Ngạo nghễ trước tình yêu thuần khiết
Còn lại trong anh một cõi đa mang.
Tình yêu em như hành trang anh mang theo
suốt cuộc đời
Qua những cánh đồng mồ hôi
lũ lụt
hạn hán quanh năm
những miền quê nghèo mái tranh, cửa liếp
qua những thành phố méo mó thấp cao
Kiến trúc không hồn
Ồn ào hoảng loạn
Em hiện hữu trong anh
Những tình yêu không lời
Sao vẫn xa vời vợi
Người yêu ơi!
Hưng Yên tháng 7 năm 2019