NHỚ VỀ ĐÀ LẠT
Ta nhớ con đường đã trở nên thân quen
Đường lên cung Nam Phương rêu phong lối cũ
Giàn loa kèn hoa buông chùm hé nụ
Hàng tùng xanh cương trực đứng trầm
tư
Nhớ xao xuyến màu dã quỳ vàng rực
Những con đường uốn lượn giữa đồi thông
Những khu phố chợt ngời trong nắng trải
Liễu thướt tha soi bóng nước bên hồ.
Da diết quá những sáng, chiều Đà Lạt
Núi nhấp nhô trôi trong biển
sương mờ
Những dãy phố xen rừng cây thấp
thoáng
như mơ màng trong chốn thiên thai.
Vừa mới quen thôi, đã vội xa rồi
Chợt lại thấy những nụ cười hồn hậu
Bát ngát Langbiang trong mỗi hồn người
Mong một ngày trở lại Đà Lạt ơi.
Hưng Yên tháng 11 năm 2020
0 nhận xét:
Đăng nhận xét