.
Mưa cứ rơi
dầm dề
Để lòng
anh tê tái .
Kỷ niệm
xưa xa ngái
Giờ trôi
về nơi đâu?
Mưa
rơi, rơi trên mái.
Điểm thời
gian lạnh lùng.
Một mình
trong cõi vắng
Nỗi cô đơn
không cùng.
Tán vừa
mới lên xanh
Đầu đã
vương tóc bạc.
Niềm vui
chưa kịp lắng
Đã dâng
tràn nỗi đau.
Đời người
là bể dâu
Để về nơi
đất phật.
Ai cười ,
rồi ai khóc?
Ai thương
ai, nhớ ai?
Bể trần
gian lầm lạc
Ai người
nhói thương đau?
Đâu tình
đầu xưa cũ
Những ngày
thơ dại khờ;
Đêm hè
trời nóng nực,
Ta nằm dài
đếm sao.
Những ước mơ tuổi xanh
Thoắt trôi
về quá khứ.
Tình đời
như bão táp
Tất cả
hóa hoang vu.
Đời như
người lữ thứ
Yêu nên
lòng quặn đau.
Hưng Yên năm 2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét