Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

KHÚC HÁT BÊN ĐẬP HÒA BÌNH

Bài thơ này được làm nhân chuyến thăm Hòa Bình!

Thác bờ, Thác bờ mênh mang sóng gợn
Mặt gương xanh, những trái núi xanh xanh
Sương mờ tỏ, núi rừng ôm biển nước.
Những con thuyền neo bến, đợi giăng câu.

Anh nghe tiếng sông ầm ì qua đập
Nhớ một thời nước thác trắng tung bờm
Con rồng dữ được ngăn dòng, đập chắn
Điện sáng bừng đêm thành phố như sao.

Nơi anh đứng đập cao vài trăm mét
Thành phố xa xa rất mực mộng mơ
Những khu phố mái son lẩn khuất
Những con đường hướng tỏa muôn nơi.

Tượng Bác đó trắng thanh cao tinh khiết
Trên đỉnh cao vút mãi tầm nhìn
Rừng núi thân yêu những ngày xây dựng
Tiếng máy gầm, bộc phá nổ trong thung
Người đào núi để mai ngày lắp máy
Đưa điện về thắp sáng bản xa.

Bao đoàn người đi trong yên lặng
Bên tượng đài, máy xúc, máy nâng.
Dẫu thời gian có bào mòn đá núi,
Vẫn còn đây sự tích anh Hùng.

Lời bài hát vọng vào đá núi.
Hòa Bình ơi! Âm vang sông Đà.
Tiếng đại ngàn nhịp hòa tiếng nước
Phút nao lòng, không nỡ rời xa.

Hưng Yên tháng 9 năm 2016

0 nhận xét:

Đăng nhận xét