Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

SÁNG HÈ HÀ NỘI


Thơ Hồ Ngọc Vinh

Hà Nội ơi! Khắp phố phường dòng người, dòng xe tuôn chảy.
Những vỉa hè đầy quán nước, quán ăn
Em bé đánh giầy  ngáo ngơ  tìm khách
Tiếng những bước chân đau bên gánh hàng rong.

Dòng người như vô tri, vô giác
Cố chèn nhau từng cen ti mét vượt lên
Giữa nắng nóng đầu hè rát bỏng
Bụi giao thông, hóa chất ngập tràn.

Hà Nội ơi! Đường sắt trên cao
Như lằn dao rạch giữa tim người
Những căn nhà, những khu phố ma
Băm nát sự hài hòa tự nhiên vốn có.

Ai đó còn mải mê
Tìm thanh lịch trong tư duy hoài cổ
Bước chân đơn côi
Ngắm những mái cong
Những khuôn cửa từ xửa, từ xưa còn lại
Chìm lấp trong chật chội,
Trong muôn màu và hình khối lung tung.

Hà nội,  Hồ Tây, Hồ gươm…nay thành ao
Nước thải đen ngòm Tô Lịch
Nơi chúng mình bồi hồi nắm lấy tay nhau
Ước mơ màu xanh, hòa bình thân ái.

Chùa Trấn Quốc vẫn còn đây
Truyền thuyết Linh Lang đại vương cứu nước
Có ai hay khi thắp nén nhang?
Sông Hồng đã đổi dòng
Mùa này nước đỏ
Ai ưu tư, ai đau đớn bây giờ.

Hưng Yên tháng 5 năm 2018



0 nhận xét:

Đăng nhận xét