BÊN MỘ TỐ NHƯ
Người nằm đây hồn có phiêu diêu?
Sáng mùa đông hơi sương mờ tỏ
Lối gạch rêu xanh, phi lao lặng gió
Tấm bia..đời. Người khắc chữ tâm.
Người nhìn thấu mọi kiếp con người
Trái tim quặn đau thương đời bể khổ
Lời thơ vọng trong đêm trường
Từ ngàn Hống, núi Hồng, sông Lam
Biển Nghi Xuân ầm ào sóng vỗ
Buồn đau giằng xé không nguôi..
Nỗi đau của người vượt thời gian
Truân chuyên một kiếp quan trường
Rối ren vận nước
Bút nghiên oan nghiệt dăng dày
Kẻ xu thời
xênh xang mũ áo
Hùng tâm, chí sĩ lòng đau
Cũng đành chọn khuất trong lều cỏ
Ai đoái thương số phận cánh cò
Cải bay lên trời rau răm ở lại
Đắng cay …Lặm lụi……..Người Ơi!
Nước mắt của Người- Tố Như ơi!
Phận Kiều long đong trôi dạt
Chốn quan tham lòng rắn miệng hùm
Một kiếp đồ chơi, món hàng trao đổi
Lòng vẫn son một trái tim hồng
Hồn dân tộc vẫn ngàn năm u uất
Thương thay nguyện ước hóa rồng.
Người khóc cho đời—Tố Như ơi!
Cảo thơm chữ tâm làm trọng
Lay động lòng người
Sống trong lòng người
Hồn Thi nhân bất tử.
Nghi Xuân Hà Tĩnh tháng 12 năm 2019
0 nhận xét:
Đăng nhận xét