Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

NẮNG HANH
                                                                                                     Tản văn của Hồ Ngọc Vinh

Giữa mùa đông, khi mặt trời đỏ lừ từ từ nhô lên. Hừng đông. Những ánh nắng đầu tiên của một ngày mới bắt đầu. Màn sương như những tấm voan mỏng dần tan. Thôn xóm dần hiện ra với những ngôi nhà trong đủ sắc màu xanh, vàng, ghi, mái son, những mảnh vườn xanh ngay cả trong những ngày đông giá. Hơi sương lạnh. Bình minh thôn dã thật êm dịu. Êm dịu!
Nắng hanh. Thật  hiếm có những ngày đông, nắng hanh vàng sóng sánh cả không gian như những ngày này.
Khác với nắng xuân, nắng hè, nắng thu, Nắng hanh rất vàng, vừa có cái nóng, vừa có cái lạnh hơi se se.
Nắng hanh thường có vào dịp cuối thu, nhưng phải tới sang đông nắng hanh mới đầy đủ những điểm riêng biệt của nó. Màu vàng óng trải trong không gian, vàng từ những ngôi nhà, vàng trên lá biếc, vàng trên cánh đồng, cả không gian nhuộm màu vàng của nắng hanh.
Mùa nắng hanh cũng là mùa của cây trái chín. Đôi bên đường, suốt chiều dài từ Văn Giang  về tới Khoái Châu những vườn cây quả đang vào mùa chín rộ. Những quả bưởi, quả cam, quýt …vàng ruộm nắng. Những mảnh  vườn bắp cải xanh mỡ mang đang cuốn lá.
Nhớ những câu thơ trong bài thơ bài ca xuân 61.của nhà thơ Tố Hữu: ‘ Rét nhiều nên ấm nắng hanh, đắng cay lắm, mới ngọt lành đó chăng”. Bài thơ này Tố Hữu viết trong cao trào cảm xúc khi đất nước vừa từ đêm trường của phong kiến, thực dân trở thành một đất nước độc lập, tự do, có những thành tưu nổi bật trong xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Miền Bắc, Miền Nam thu được những chiến thắng giòn dã. Từ những hiện tượng tự nhiên, logic của tự nhiên, bằng hai câu thơ ấy,Tố Hữu đã nói nên quy luật của cuộc sống xã hội, của cách mạng. Gian khổ để có những ngày độc lập, tự do, tự chủ với niềm vui phơi phới hướng tương lai.  Không ít nhà thơ đã viết về nắng hanh. Trong bài thơ nắng hanh, Anh Thơ viết: “Ngoài quán chợ với chiếc khăn mỏ quạ, cô gái làng ghé nón sau bồ cau. Nhưng nắng hanh cũng làm cô đỏ mặt. Cho thêm duyên trên miệng thắm quyết trầu”. Đọc những câu thơ này tôi chợt liên tưởng tới hình ảnh của những thiếu nữ tuổi đôi mươi, mà không chỉ những thiếu nữ vào độ tuổi ấy, nói chung nắng hanh làm hồng thêm má ướt, thắm xanh thêm ánh mắt họ.
Thiên nhiên  kỳ diệu đã ban cho con người những mùa: xuân hạ, thu đông. Xen với những ngày giá rét, bầu trời u ám đầy mây và gió đông bắc lạnh đến cắt da , cắt thịt là những ngày nắng hanh. Thiên nhiên cho con người những cảm xúc tinh khôi, lãng đãng để yêu hơn mảnh đất chôn nhau cắt rốn này;nâng đỡ tinh thần của con người bằng vẻ đẹp của nó, của nắng hanh.
Hãy quan sát, rung cảm trước nắng hanh để biết trân trọng và gìn giữ vẻ đẹp của tự nhiên, của cuộc sống con người.


                                                                                                            Hưng Yên tháng 12 năm 2016

0 nhận xét:

Đăng nhận xét