Thơ: Nguyễn Văn Thích
Mẹ kểmùa thu mấy mươi năm trướccha đi mẹ đứng bên thềmcái dáng mảnh mai dính hiên nhà thành bóngmẹ ngồi mòn cả màn đêm
mùa thu đến trong màu cờ, sắc áocha không vềmẹ khócnước mắt chẳng chảy ra ngoài mà lặn vào tim
mẹ thành goá bụanuôi con lớn khôn lầm lũi phần đờilại tiễn con đi trong nắngheo may vàng xao xác lá thu rơi
con ngồi bên nấm mộcỏ mùa thu phủ kín chỗ mẹ nằmđất nước hết chiến tranh nhưng trong lòng dậy sóngmột dải sơn hà nặng tình nghĩa cha ông
mùa thu vẫn nguyên sắc láhoa cúc vàng vương trên áo...