Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

NƠI ANH NẰM XUỐNG!


Anh nằm đâu
Trên mảnh đất này?
Nơi em đứng
Đèo phủ cũ, Hoài Nhơn
Đất  gan gà sém cháy,
Cỏ mọc lơ thơ,
Bạch đàn leo heo gió.
Vết xích xe tăng vẫn hằn trên thực địa.
Xác lô cốt, lỗ châu mai trống hoác;
Những dãy hào băm nát quả đồi,
Sau bao năm chiến tranh,
Vết thương vẫn chưa lành.

Anh nằm đâu trong  nghĩa trang này
Những bia mộ liệt sĩ vô danh
Nén nhang cháy dở, gió thoảng mùi hương.
Bao nhiêu năm, mẹ vẫn ngóng anh về đoàn tụ.
Đất quê hương, tha thiết mong chờ
Anh trở về nguồn cội.

Hoài Nhơn, mây trắng nhởn nhơ bay
Những tán dừa xanh, xanh thắm
Vọng  lên đồi lao xao tiếng trẻ
Tiếng xe đò, tiếng chợ đông vui.

Đất nước ôm anh vào lòng
Những đứa con biết yêu thương
Sống, hy sinh vì tự do tổ quốc
Cho xanh thắm màu xanh
Bình yên trên mảnh đất này.

Nén hương trên tay.
Khoảng trời xanh vời vợi.
Lòng ngẹn ngào.  Nước mắt trào rơi.
Hoài Nhơn bình yên.
Anh nằm xuống cho mảnh đất này
Những ngày không có đạn bom.
                             Hưng Yên tháng 7 năm 2017


0 nhận xét:

Đăng nhận xét