Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

LỄ HỘI HOA ĐĂNG ROBOTCON

  

Cả đội háo hức mang Robot tới sân đấu. Tường, Hưng thận trọng đặt con robot điều khiển bằng tay xuống sàn. Cạnh đó Nhung cùng mấy sinh viên khác  trong đội đưa hai con robot điều khiển tự động vào vị trí góc sân. Tay cầm bảng điều khiển, Nhung đứng cạnh con robot điều khiển bằng tay, khuôn mặt trái xoan hồng tươi rạng rỡ hơn hẳn ngày thường khiến cô trở thành trung tâm chú ý của mọi người. Đội Export, đội Hapro…các đội khác cũng mang robot tập kết trong phòng. Đây là sân chơi được dựng tạm, phỏng theo các điều kiện trang bị trong cuộc thi Robocon có tên Loy Krathong, mặt sân được trải bằng lớp vật liệu tổng hợp mềm màu xanh trên đó kẻ các vạch trắng, chưa hoàn chỉnh, mặt sàn vẫn còn  lồi lõm. Điềm nói: thế này khéo hỏng hết các linh kiện điện tử. Huynh nói: không sao đâu! Thử nghiệm trong điều kiện ngặt nghèo càng tốt, dễ phát hiện ra các điểm yếu của robot- vừa nói, Huynh vừa cẩn thận lắp bo mạch điện tử vào thân robot rồi nhẹ nhàng đẩy nó vào vị trí  tập kết. Các đội khác cũng khẩn trương thực hiện khâu cuối của công việc chuẩn bị, lắp ráp các modun còn lại, đưa  các robot vào vị trí. Đây là lần thi đấu Robocon  do trường tổ chức để chuẩn bị tham gia vào cuộc thi Robocon ở khu vực và quốc gia. Dù chỉ với tính chất thử nghiệm, nhưng vẫn rất đông  sinh viên tới cổ vũ. Không còn chỗ đứng bên trong, nhiều người phải đứng bên các cửa sổ để theo dõi. Ban giám khảo vẫn các gương mặt quen thuộc, Thày Tuấn với cặp kính cận màu trắng, khoác chiếc áo khoác màu da bò, Thày Diên với khuôn mặt vuông chữ điền, râu quai nón xanh cằm chưa kịp cạo, thày Hưng cũng với chiếc kính trắng đang dõi theo hoạt động chuẩn bị của các đội.
Nhung đưa Tường bảng điều khiển. Nhung nói: bình tĩnh, tự tin nhé, đồng thời vung nắm tay biểu lộ với Tường sự tin tưởng. Đội của Tường được xếp vào top 2, cuộc thi vẫn chưa bắt đầu. Cầm trên tay bảng điều khiển, nhìn các bạn trong đội bên những chú robot xinh xắn Tường hiểu toàn đội đang  trong tư thế sẵn sàng, tin tưởng và trông  đợi ở Tường, người bắt đầu cuộc chơi, tạo đà cho các hoạt động tiếp theo của đội. Bỗng nhiên Tường nhớ lại khoảng hơn hai tháng trước đây. Cả lớp chợt xôn xao và nóng lên trong giờ ra chơi về thông tin mới, cuộc thi Robocon lần này có tên Loy krathong. Khi thày Diên bước vào lớp, sinh viên vẫn không thôi tranh luận, có người vừa đứng lên chào, vừa quay xuống bàn dưới cố nói với bạn về cuộc thi.  Quan sát lớp thày Diên  mỉm cười vui vẻ như cùng chia sẻ niềm vui với sinh viên. Thày nói: đúng vậy! Cuộc thi Robocon lần này  sẽ được tổ chức tại Thái Lan với cái tên Loy Krathong. Ban giám hiệu nhà trường đã họp vào thứ 6 tuần trước, quyết định thành lập hội đồng với chức năng tổ chức thi Robocon tại trường, lựa chọn các đội đi thi ở vòng tiếp theo- Thày nói tiếp- mấy năm qua các đội Robocon của nhà trường đã được giải cao trong kì thi quốc gia. Sinh viên, học sinh nhiều nơi biết  đến nhà trường, đây là hình thức quảng cáo cho thương hiệu, chất lượng đào tạo của nhà trường. Nói đến đây, thày Diên ngưng lại một lát, lòng  dào dạt cảm xúc khi thấy những khuôn mặt, đôi mắt đang háo hức nhìn lên bảng .Thày  biết những khuôn mặt rạng  rỡ phấn khích, những đôi mắt ấy đang rạo rực đam mê, chỉ cần khơi gợi sẽ bùng lên thành trăm  ngàn những ý tưởng sáng tạo khoa học tuyệt vời.Thày Diên nói: lần này lãnh đạo trường giao nhiệm vụ cho hội đồng, các đội sinh viên đạt giải cao hơn trong kỳ thi.
 Ánh nắng cuối thu vàng tràn ngập trong phòng. Thày Diên gõ vào một phím tắt trên bàn phím. Trên màn hình, hình ảnh của các dây chuyền tự động hiện lên một cách rõ nét và sinh động.  Ngồi ở phía trái lớp học, Tường như bị thôi miên khi quan sát, trí tưởng tượng của Tường bị tác động mãnh liệt. Thày Diên nói: Toàn bộ quá trình sản xuất, từ cung cấp phôi, gia công hoàn chỉnh chi tiết, kiểm tra sản phẩm đều được tự động hóa. Tùy theo tính chất của đối tượng điều khiển, có thể chọn cảm biến nhiệt, cảm biến quang, cảm biến vật thể…vv. Kết thúc bài giảng thày Diên liên hệ: Đề tài của cuộc thi robot năm nay theo tiếng Thái là loy Krathong có thể hiểu theo tiếng việt là lễ hội hoa đăng. Đây là lễ hội truyền thống của người Thái Lan được tổ chức hàng năm….Ý tưởng của cuộc thi Robocon xuất phát từ đây.  Nhiệm vụ của các robot là lấy nến xếp lên giá ở khu dùng chung, lấy đài hoa, hoa  xếp vào các vị trí quy định ở khu vực trang trí trên bờ sông , sắp xếp đài hoa, hoa và nến thành Krathong đặt lên mặt sông và cuối cùng thả lửa. Các em có thể vận dụng các tri thức và kỹ năng của môn học vào việc thiết kế robot, tham gia vào lễ hội Loy Krathong. Đó thực sự là một dự án đòi hỏi sự say mê và sáng tạo. Thày chúc các em thành công.
Tường loay hoay với bàn phím điều khiển trên tay, cố gắng cho Robot  dịch chuyển đến vị trí thuận lợi  để đặt nến lên trụ, nhưng không thể. Loay hoay một lát, Tường đành lệnh cho Robot về vị trí xuất phát. Tiếp theo  Ro bot số 2 và Robot  số 3 lúc dừng, lúc chạy sai vị trí, không thể lấy nến, lấy đài hoa đặt vào các trụ theo quy định. Cả đội Tường ai nấy lòng như lửa đốt, nôn nóng dõi theo các con ro bot đang thực hiện các lệnh theo lập trình. Tường như muốn chạy tới chỗ con robot số 2 đang dừng lại ở một vạch trắng khi đã đi  lệch tâm đường. Bên cạnh   cả Nhung và Huynh cũng vậy .Chợt nhận ra đây là trận đấu nên đành họ đành đứng cạnh sân, cảm giác thất vọng tràn ngập trong lòng.  Cuộc thi kết thúc, cả đội ngồi lại trên sân cỏ cạnh khu nhà A7, lúc này chưa ai muốn về . Niềm vui háo hức ban đầu khi ra sân mất đi, còn lại là cảm giác thất bại ngập tràn.  Khuôn mặt trái xoan thanh tú của Nhung thoáng buồn, Nhung nói như thể nhận lỗi về mình: có thể lỗi do lập trình. Tường nói: có thể do phần cơ khí thiếu chính xác khi chế tạo. Huynh nói: có thể do linh kiện điện tử làm việc thiếu hiệu quả, không đưa được các tín hiệu từ các cảm biến về cho bộ điều khiển trung tâm để xử lý, cũng có thể có lỗi do lập trình. Điềm nói: các cậu! Đây chỉ là tập dượt thôi, kết quả  thế nào không quan trọng. Huynh: cậu nói thế mà nghe được! Đã đi thi mục tiêu là phải chiến thắng, bởi vậy không thể coi thường được! Cần phải cố gắng trong từng khâu, từng trận mới có thể thành công! Tường nói: thôi! Không được buồn! Mặc dù chưa thành công, nhưng kết quả cho thấy chúng mình có thể chế tạo được robot, vấn đề là cần phân tích tìm sai lầm để khắc phục các hiện tượng robot chạy, xác định sai vị trí , thiếu cứng vững. Thất bại là mẹ đẻ của thành công, lúc này không thể nhụt chí, còn tháng nữa đến kỳ thi đối kháng để lựa chọn các đội  vào vòng trong, nếu không khẩn trương chúng ta sẽ trễ mất.
Năm nay, mùa đông rét đậm kéo dài,  Vào cuối chiều, không khí lạnh cắt da, len lỏi qua từng khe cửa vào nhà. Anh Khải kéo lại dây khóa áo khoác, dựng cổ áo len che  cổ, khoác thêm chiếc chăn len mỏng vẫn thấy lạnh. Chị Hằng sau khi dọn  bát đĩa, lục lọi trong các ngăn tủ tìm chìa khóa. Chị nói:Trời lạnh, cũng chả có khách đến nhà. Em ra khóa cổng. Quay lại chị nói: Vừa rồi Tường gọi điện cho em, nói đã tham gia vào đội robocon, lần thi thử kết quả không mấy khả quan. Anh Khải: con với cái muốn gì làm ngay được, học hành đã bận rộn, nay lại robot nữa liệu có thời thời gian không? Mà sao nó không hỏi ý kiến cha mẹ? Chị Hằng: Thanh niên giờ như vậy đấy, tự coi mình là người trưởng thành, không muốn cha mẹ can thiệp vào  đời tư của chúng.
Anh chị Khải đang trò chuyện thì Tường về. Chị Hằng như  reo khi trông thấy con. Anh Khải đang buồn bực, chợt vui trở lại. Chị Hằng đón con ngay bậu cửa suýt soa nói: con làm gì mà gày thế? Ăn ở sinh hoạt ra sao mà sinh viên đứa nào đứa nấy má tóp lại, người gày nhẳng? Anh Khải dù ít khi biểu lộ tình cảm rõ rệt với con cũng thốt lên: dịp này trông con gày quá! Học gì mà dữ đến thế? Tường nói: bố mẹ! Học mà béo được thì có là chuyện lạ! Con vừa thi kết thúc hơn chục môn học, bảo vệ ba bốn cái đồ án. Kết quả thế nào?- Anh Khải hỏi. Tường nói: Cũng tốt bố ạ. Một môn 6 điểm, các môn còn lại được  điểm bảy, điểm tám, khả năng con được học bổng học kì này. Chị Hằng: thế à! Thôi con đi rửa ráy rồi ăn cơm! Chiều thứ bảy nào mẹ cũng nấu nhiều cơm chờ chị em con về. Sẵn có cá nấu su hào. Mẹ xào  thịt bò với tỏi tây ăn cho nóng sốt…
Tối đó sau khi ăn cơm xong, Tường nói: đội Apple của con không thành công trong cuộc thi robocon vừa rồi được tổ chức tại trường.
Anh Khải nhìn con không mấy hài lòng khi thấy Tường để tóc dài trùm tai che lấp cả vầng trán, vẻ mặt bơ phờ, thiếu ngủ. Anh Khải nói: làm gì mà tóc tai bù xù, mặt mũi hốc hác? Sinh viên phải ăn mặc, đầu tóc cho tử tế .Cái răng cái tóc là góc con người- Anh Khải tiếp- bố  không muốn con sao nhãng việc học . Con nên tập trung vào việc học tập, làm sao để có thành tích cao ở các môn học.
Tường: con không có thời gian bố ạ! Vừa đi học vừa làm dự án, bọn con phải thức đêm rất nhiều.  
Anh Khải: bố chỉ lo rồi con lại say như chơi game trước đây. Con trẻ sống trong thế giới ảo có thể mất đi những cảm xúc, tình yêu trong mối  quan hệ gia đình và bạn bè, thiếu tri thức và kinh nghiệm thực tiễn, không thể nhận thức được về cá nhân, về giá trị, không có lý tưởng định hướng giá trị cho các hoạt động.
Tường: chuyện này khác bố ạ! Nghiên cứu khoa học mà. Con thấy rất bổ ích. Chúng con có thể áp dụng rất nhiều tri thức và kỹ năng thuộc các môn học vào dự án.
Chị Hằng: chị con nói với mẹ-  có sinh viên ham làm Robot bỏ cả việc lên lớp, thành thử phải thi lại, học lại.
Tường nói: thanh niên  phải có  say mê chứ bố mẹ! Thanh niên không có ước mơ gì thì thật chán!
Anh Khải hơi bực nói:  ước mơ hoài bão tốt,  định hướng giá trị cho cá nhân. Bố không phản đối, nhưng ước mơ phải khả thi và phù hợp với khả năng, nếu không sẽ ảo vọng và mơ hồ.  Chế tạo Robot đòi hỏi sáng tạo, đam mê lớn, tiền và thời gian. Liệu con có thể làm được? Vả lại, cả hai chị em con đang học đại học, bố mẹ hết sức tiết kiệm mới trang trải đủ… từ trước tới nay con làm việc gì cũng theo ý mình, thiếu cân nhắc. Bố mẹ luôn khuyến khích con ở những công việc lành mạnh, có ích. Song việc này bố rất lo.
Tường nói: bố mẹ chỉ muốn con sống thật tròn, tất cả phải theo ý bố mẹ. Con nói với bố mẹ vậy thôi! Vừa rồi  tuy chưa thành công nhưng cả đội con quyết tâm để được giải trong kỳ thi Robocon lần này! Việc thiết kế chế tạo Robot rất phù hợp với chuyên môn của con!
Chị Hằng: con đã làm bố mẹ nhiều lo lắng! Hễ say là  quên cả bản thân.
Tường: bố mẹ cứ nhắc những chuyện cũ. Mỗi việc khác chứ. Tường nói khẳng định: con đã nghĩ kĩ rồi. Con sẽ cùng đội thực những ý tưởng sáng tạo của mình, trong khi vẫn đảm bảo học tốt. Bố mẹ cứ an tâm! 
Lúc chỉ còn hai người, anh Khải nói: Tường thật lạ, say mê cái gì, không ai có thể ngăn cản.
Chị Hằng: nó giống anh chứ giống ai! Cha nào con ấy. Anh không nhận ra điều đó ư?
Anh Khải cười nói: em lại bênh con rồi!
#.
Mấy ngày nay, trời nắng nhiệt độ vào buổi trưa lên ngưỡng 30 độ c. Tuy nhiên theo dự báo mai lại có đợt không khí lạnh mới. Chiều nay, trời đầy mây, gió ào ạt thổi, mưa lác đác rơi giây lát rồi tạnh. Có thể cảm giác được cái lạnh đang cận kề qua từng cơn gió và qua sự thất thường của thời tiết. Thày Diên mặc chiếc áo béo màu đen, xốc lại chiếc túi trên vai rồi cho xe  rẽ vào khu ký túc xá của trường. Đội Apple đang chờ thày ở phòng của Hữu.
Đó là một gian phòng hẹp kê 4 cái giường tầng, ngày thường hòm, sách vở và quần áo treo, phơi khiến chẳng có một không gian thoáng đãng nào, hôm nay mới được dọn lại, gọn gàng, ngăn nắp hơn. Tám đứa trong đội có mặt đầy đủ. Tường ngồi ở góc trái, Điềm Huynh, Hữu, Nhung… Vài tháng, ngày đêm tập trung vào thiết kế chế tạo robot, quên cả ăn cả ngủ, gương mặt ai nấy hóp gày hốc hác, tóc không kịp cắt dài trùm tai, trùm gáy, chỉ có đôi mắt là  rực lên khao khát sáng tạo. Quan sát gương mặt sinh viên, thày Diên biết các thành viên trong đội đang lo lắng, trăn trở tìm cách giải quyết vấn đề.
Thày Diên nói: đề  thi Robocon năm nay khó hơn mọi năm. Các Robot phải thực hiện nhiều hoạt động, chuyển động trong địa hình có dốc, nhiệm vụ lắp ghép các chi tiết đòi hỏi độ chính xác cao, trong điều kiện các đối  tượng lắp ghép chuyển động. Như vậy các Robot năm nay đòi hỏi sự cứng vững, độ bền và độ chính xác cao, việc lập trình cũng phức tạp hơn, hệ thống điều khiển điện tử cũng cần có độ bền cao trước tác động của nhiều loại xung do rung động gây nên.
Hữu nói: thưa thày! Chúng em đã thống nhất phân công Tường, Lân, Hưng chịu trách nhiệm chính vê phần thiết kế cơ khí; điềm, Huynh phụ trách thiết kế chế tạo phần điện tử, Nhung và Hữu phụ trách lập trình.
Thày Diên: phân công như vậy để cho mọi người biết công việc chính của mình, phù hợp với chuyên ngành đào tạo để phát huy sáng tạo. Tuy nhiên mọi công việc có liên quan đến nhau cần phối hợp và có tinh thần tương trợ. Các em cần thảo luận kỹ trong nhóm về các ý tưởng. Quá trình chế tạo luôn phải thử nghiệm để khắc phục sai lầm, lựa chọn giải pháp tối ưu.
Hữu nói: chúng em muốn được thày tư vấn trong nhiều công việc.
Thày Diên: tất nhiên rồi, đấy là nhiệm vụ của thày- thày Diên cười tiếp lời- vì màu cờ sắc áo mà. Các em cứ yên tâm! Thày luôn ở bên cạnh đội. Thày Diên tiếp: các em nên dùng chíp……… phần cơ khí cần xem lại, đặc biệt phải chọn giải pháp hạ trọng tâm của Robot để giảm mô men lật, cánh tay Robot và phần thân nên căn chỉnh vị trí chính xác trong lắp ráp. Thực tế mấy năm trước hướng dẫn các đội làm Robot, thày thấy phần cơ khí nếu thiết kế, gia công chính xác thuận lợi cho người lập trình. Vẫn còn cơ hội cho các em sửa chữa.  Các em cứ tự tin, nhiệt tình, chắc sẽ thành công……
#
Căn phòng trọ của Tường chỉ rộng khoảng bảy, tám mét vuông, trong phòng kê một cái giường, cái bàn đầy những sách vở, cái giá đựng bát bằng nhựa, mấy cái xoong nhôm nằm lăn lóc trong gầm bàn, gầm giường. Anh Khải không biết đứng hay ngồi. Tường vội thu dọn chiếc đồng hồ vạn năng, đặt cái máy tính lên bàn học, dành một chỗ ngồi trên giường cho bố, rót cốc nước lọc mời. Anh Khải nhìn quanh gian phòng của con, nền nhà lỏng chỏng những thanh nhôm, đinh vít, ốc vít, mấy bản mạch điện tử có lẽ đã hỏng lăn lóc trong gầm bàn, hộp đựng linh kiện điện tử được đặt ngay ở lối vào. Anh Khải: các con chẳng thu xếp đồ đạc cho ngăn nắp! Tường nói: sinh viên mà! Sau này rồi sẽ ngăn nắp bố ạ!  - Vừa nói Tường vừa mở máy tính chỉ cho bố xem các chi tiết cấu tạo của robot được vẽ thiết kế bằng phần mềm Solidwork và hình vẽ mô phỏng hoạt động của các robot theo kịch bản được nhóm lựa chọn. Anh Khải  ngạc nhiên nhìn những hình vẽ ba chiều đang được xoay theo nhiều góc độ, và hình các robot thực hiện nhiệm vụ theo kịch bản, không nghĩ con và các bạn có thể thực hiện những công việc ấy. Chợt nhớ lại vài tháng trước Tường đã mang về nhà một bản mạch, trên đó có các diot quang được lắp đặt phỏng theo từ tiếng anh I LOVE YOU. Tường nói: đây là sản phẩm chúng con tự thiết kế và lắp ráp, nó có thể hiện thị được khoảng 18 trạng thái. Lúc ấy anh không để ý nhiều đến chi tiết đó, giờ đây khi ngẫm lại anh chợt hiểu, Tường muốn khoe với bố những sản phẩm sáng tạo đầu tiên mà nó tham gia.Quả thật anh đã không hiểu con.
Anh Khải:  đội của con đã không thành công trong lần thử nghiệm vừa rồi.
Tường nói: đúng vậy bố ạ! Song chúng con không đứa nào nản lòng. Các thành viên không ai bỏ cuộc. Chúng con đã phải tháo gỡ toàn bộ các robot,  phân tích hoạt động robot cần làm từ đó lựa chọn cơ cấu cơ khí, cảm biến…. thiết kế, lắp đặt lại hầu hết các bộ phận.
Hưng nói: Bọn cháu vừa chế tạo vừa thử nghiệm liên tục. Phần cơ cần lắp ráp chính xác thuận lợi cho việc thiết kế lắp đặt bản mạch điện tử và lập trình điều khiển. Tóm lại các công việc từ cơ, điện tử và lập trình, các nhóm trong đội phải phối hợp với nhau chặt chẽ.
Anh Khải hỏi: làm thế nào để đảm bảo độ cứng vững của robot.
Hưng nhanh nhảu vừa nói vừa lấy tay chỉ cho anh Khải các chi tiết trên thân và đế của robot- nhiều giải pháp lắm, có đội tăng diện tích chân đế, hạ thấp gầm, có đội lắp thêm cho phần đế của rô bốt tấm gỗ, một mặt dùng lắp các bản mạch điện tử, một mặt hạ  thấp trọng tâm.
Tường nói: bọn con dùng giải pháp hạ thấp gầm và tăng diện tích chân đế giảm mô men lật..vv.
Điềm chỉ cho anh Khải các bản mạch điện tử nói: các bản mạch điện tử này đã được thử nghiệm nhiều lần cho thấy chúng làm việc rất ổn định. Nhiều đội gặp vấn đề với bản mạch điện tử, chúng cháy trong quá trình thử nghiệm. Mỗi lần vậy là một lần phải tính toán lại, rồi lên tận Hà Nội mua linh kiện, lắp ráp và thử. Tất cả các bộ phận của robot đều được chế tạo theo các modul thuận lợi cho việc tháo lắp.
Anh khải đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nghiên khác. Lâu nay dõi theo các cuộc thi Robocon được tường thuật trên tivi song anh chưa bao giờ có thể tưởng tượng được công việc thiết kế chế tạo robot lại khó khăn đòi hỏi con người sự đam mê sáng tạo tỉ mỉ và sự phối hợp của các cá nhân đến thế. Vì vậy mà lâu nay Tường không về nhà. Nhìn Tường cùng các bạn trong đội đứa nào đứa ấy gày guộc thiếu ngủ, nhưng niềm đam mê cháy trong đôi mắt của chúng, anh chợt hiểu và thương con hơn lúc nào hết. Anh Khải nghĩ: mình đã hiểu lầm về con, không đánh giá được hết khả năng của con, lúc nào cũng sợ con sao nhãng việc học. Thật không ngờ công việc này đã khiến chúng trưởng thành nhiều mặt.
#
            Cuối cùng việc chế tạo Robot của đội đã hoàn tất, thử nghiệm đã cho thấy các Robot thực thi được công việc theo ý đồ thiết kế.
Sau những ngày mưa dầm đầu xuân, sáng nay nắng lên, trời quang dần. Đã thấy gió nồm hây hảy thổi làm khô nhanh những con đường trong trường. Sinh viên trong giờ giải lao, từng tốp, từng tốp đứng bên hành lang lớp học, trong sân trường, trong vườn cây. Có người không nén nổi tò mò chạy tới xem các đội mang robot tới sàn đấu. Hôm nay là ngày thi đấu đối kháng để chọn các đội tham dự cuộc thi robot khu vực trong tháng tới.
            Trước đây các cuộc thi thường được tổ chức trong nhà đa năng B2, người ta phải  dọn những hàng ghế đầu của hội trường, để lại một khoảng trống, trải đệm  tổ chức các cuộc thi robotcon trong trường. Nay căn nhà dành cho các đội tổ chức thử và thi Robot mới được thi công,  mặt nền được rải lớp thảm bằng nhựa tổng hợp……Trên mặt nền, người ta kẻ những đường vạch trắng ngang, dọc vuông góc với nhau. Giá nơi đặt nến ở khu vực dùng chung, đài hoa,  hoa và nến được đặt ở khu kho. Giữa sân là một mặt sàn cao hơn mặt sân độ ba chục cen timet,  lối lên sàn được làm dốc. Quanh sàn đặt giá nơi các robot tự động phải đặt đài hoa, hoa và nến sao cho khớp thành Krathong. Giữa sàn là con sông tượng trưng, trong đó đặt chiếc ván bập bềnh tượng trưng tấm lá trên  mặt nước . Thao tác cuối cùng  mà robot phải thực hiện là đặt toàn bộ đài sen,  sen  và nến lên trên tấm gỗ bập bềnh này và thả lửa.
Các đội đã tập kết ở vị trí của mình, đội Hapro…đội Export……….các rô bot được đưa về vị trí của nó. Mỗi đội có ba robot, một được điều khiển bằng tay,  hai robot còn lại được điều khiển tự động. Mỗi đội trong một trang phục khác nhau trên lưng các tấm áo hiện rõ dòng chữ Robocon 2011, trên đầu quấn dải băng…Apple chiến thắng…… Hapro chiến thắng…vv. Một vài người trong các đội cẩn thận xem xét lại robot của đội mình trước khi vào trận đấu.
Giám khảo cuộc thi Robocon năm nay, thày Trương Quốc Tuấn, dù cái nóng của cuộc thi làm át đi không khí lạnh lẽo của những ngày cuối đông vẫn mặc chiếc áo khoác dài bằng vải ka ki màu tím ngồi ơ bàn giám khảo, thích thú ngắm nhìn những gương tươi trẻ, rạng rỡ niềm vui khát khao sáng tạo và chiến thắng. Thày Diên trang trọng với chiếc áo khoác bludong màu xanh đen áo trong màu trắng, cổ thắt ca vat. Thày Hưng với cái đầu hói, trán nhẵn bóng mặc bộ comple màu tàn thuốc lá miệng luôn nở nụ cười, thoảng lại giục các đội trong công tác chuẩn bị.
Sinh viên đứng chật cả gian phòng quanh sân thi đấu, bên ngoài hành lang, cạnh các cửa sổ quan sát cuộc thi. Cổ động viên của các đội cũng trong những  trang phục khác nhau, khẩu hiệu được dán trên các băng rôn, tất cả đều hừng hực không khí sáng tạo, đam mê chiến thắng.
Đội của Tường ở vị trí bên phải của sàn đấu. Mặt nền, hoa sen mang màu đó. Đối diện là đội Eils HY nằm ở khu vực màu xanh. Robot số 1 của  đội Tường được điều khiển bằng tay cao chừng hơn mét, có cánh tay dài được đặt ở bên trái, theo kịch bản sẽ được Tường điều khiển lấy nến đặt lên giá ở khu dùng chung, sau đó lấy đài hoa đặt vào vào vị trí xác định ở khu trang trí. Robot số 2, Robot số 3 có nhiệm vụ lấy đài hoa, hoa đặt lên giá, sắp đặt đài hoa, hoa và nến thành Krathong, đặt Krathong lên mặt sông và thả lửa. Đường đi của robot, các hoạt  động mà robot phải thực thi đều đã được lập trình,  thử nghiệm trong những tuần vừa rồi.
Đã nhiều lần đưa các đội robot của nhà trường đi thi, trong không khí náo nức và sức nóng của cuộc thi này thày Tuấn vẫn không nén được xúc động tuyên bố mục tiêu thể lệ của cuộc thi.
Anh Khải đứng lẫn trong đám động sinh viên đang hò reo cổ động, vui  xúc động quan sát các cổ động viên, thành viên của các đội và ban giám khảo. Hôm trước Tường đã điện cho bố và cho mẹ với giọng rất phấn khích thông báo về cuộc thi robot lần cuối này của trường để chọn các đội tham dự vòng loại của khu vực miền bắc. Anh muốn có mặt ở đây không  chỉ để chứng kiến sự trưởng thành của con, bước đi đầu tiên của những sáng tạo kĩ thuật còn muốn động viên con., lòng anh như thầm reo lên: cố lên con! Cố lên con! Bên phải, bên trái, đằng sau, đằng trước anh các cỏ động viên đồng thanh hô  lên: Apple! Apple! Cố lên……! Hapro! Hapro cố lên! Cố  lên! Cố lên..vv.
Hai tay cầm phím điều khiển, Tường bắt đầu với thao tác cho Robot chuyển động. Lúc này những suy nghĩ, những thao tác bấm nút điều khiển thật hài hòa, không có cảm giác hãi sợ, chỉ có tâm trạng phấn khích khiến Tường như nhập đồng. Robot như hiểu người chạy ổn định và chính xác tới vị trí các trụ đặt nến. Khi  rô bôt do Tường điều khiển đã dừng lại trước vạch, vươn cánh tay dài hướng về trụ nơi đặt giá nến, cả sân như lắng lại theo dõi rồi lại vang lên tiếng cổ vũ:  cố lên Apple cố lên……Tường đã lấy được nến đặt vào đúng vị trí, sau đó cậu cho robot chuyển hướng chạy tới điểm nơi đặt các bệ hoa trên các trụ bên phải cạnh sân thi đấu, hạ cánh tay Robot xuống một tầm, vươn ra, nâng bệ hoa lên trong chiếc khay, chạy tới đích rồi đặt xuống đúng vị trí. Tất cả các động tác điều khiển được Tường thực hiện với độ chính xác cao. Cậu cho ro bot quay trở lại vị trí xuất phát, toàn bộ tâm trí vẫn ở trong cuộc đấu, dõi theo câc hoạt động của Robot số 2 và Robot số 3.  Tất cả diễn ra đúng như  lập trình, các robot thực hiện nhiệm vụ của mình một cách hòan hảo, đài sen, hoa sen và nến  được sắp xếp thành Krathong, đặt lên trên mặt sông. Tường như nhìn thấy trước mặt dòng sông, nước đang cuộn chảy, bóng những con thuyền bập bềnh, bập bềnh, và muôn ngàn những chiếc nến đang cháy tỏa sáng lung linh trên mặt sông.
Anh khải không ghìm nổi xúc động, nước mắt rớm trên mi, chảy trên má. Anh cảm thấy vị mặn của những giọt nước mắt trên môi. Anh cầm điện thoại, bấm, nói  với vợ bằng giọng xúc động: Đội của con đã chiến thắng trong cuộc thi này rồi. Phía bên kia, chị Hằng phấn khởi: thế à! Anh nhớ động viên con nhé!

                                                                                                                        Hồ Ngọc Vinh


0 nhận xét:

Đăng nhận xét