Truyện ngắn của Hồ Ngọc Vinh
Mèo Chalie có bộ lông vàng rực, đuôi dài lúc
nào cũng ngoe nguẩy, đôi tai to vểnh
cao, thi thoảng dỏng lên nghe ngóng, đôi mắt như hai hòn bi ve sáng linh
động, hai bên cánh mũi dọc dừa là đám râu dài cong cong. Mèo Vàng thi
thoảng liếm láp chân trước, chân sau, móng vuốt cho thật mỡ, thật
nhọn, sắc. Cậu thường tự hào về những đôi chân có đệm thịt dày và
thân hình có thể co duỗi nhỏ lại hoặc phồng lên. nhờ có thân hình
và những đệm thịt dày dưới chân mà mèo vàng là kẻ đi săn chuyên
nghiệp.
Mèo Vàng thường nằm ườn, mắt lim dim dưới
nắng. Song dù chỉ một tiếng động rất nhỏ, nó cũng nghe thấy, vùng
dạy, tai dỏng lên, râu mép rung rung, mắt mở to sục sạo tìm kiếm con
mồi.
Nhà Sẻ thích làm tổ trong hốc ngói, hoặc
trong lòng ống bương trên mái nhà, vừa kín đáo, tránh được mưa nắng.
Nhưng dịp này Mèo Vàng lùng sục trên mái ghê quá. Nhà sẻ đành làm
tổ trên ngọn cau.
Sẻ Mẹ tên là Nâu. Sẻ cha tên Vượng. Chúng
chọn một hốc trong bẹ lá cau gần ngọn, nhặt nhạnh những sợi rơm
vàng óng, những cái que cành nhỏ thơm xiên, cuộn vào với nhau làm
tổ. Thân tổ được vợ chồng nhà sẻ làm phình to ra như cái tang trống.
Miệng tổ khum lại. Như thế dù có bão to, dông lớn được sự che chắn
của mấy lớp lá cau phía trên, của bẹ cau tổ vẫn chắn chắn, nước mưa
cũng khó lọt vào trong tổ.
Sẻ mẹ đẻ liền sáu trứng. Nó đậu trên cành
cau, cúi ngắm tác phẩm tuyệt vời của mình, mắt chớp chớp. Đôi mắt
sẻ mẹ vô cùng trìu mến. Khuôn mặt sẻ mẹ lộ vẻ mãn nguyện hạnh
phúc. Sẻ mẹ sung sướng dùng mỏ rỉa rỉa đám lông ở ngực cho phẳng
phiu, rỉa cả mấy ngón chân cho sạch. Sẻ cha đậu ngay cạnh cũng vui
mừng chẳng kém, ưỡn ngực làm dáng rồi quay sang rỉa lông cánh cho vợ
một cách âu yếm. Chúng kêu…chích..chích….se….sẻ…sẻ.
Mùa xuân. Qua thanh minh, bầu trời sáng bừng
lên. Từ rất sớm, ông mặt trời với khuôn mặt đỏ gay, đỏ gắt nhô lên ở
phía đông. Những tia nắng sớm đầu tiên đùa rỡn với nhau trên các cành lá trong vườn. Lũ chim sâu kêu: chách…chách… Lũ
chích chòe sà xuống đậu trên các đám lá nghiêng ngó, miệng ríu rít:
chòe…chòe..chòe. Lũ sẻ non mổ vỏ chui ra khỏi trứng, thân hình đỏ
hỏn bấy như cua lột, nằm nép bên nhau run rảy kêu khe khẽ: chi.. ch… chích…....chích. Vợ chồng nhà
sẻ đặt tên các con là sẻ bắc, sẻ trầm, sẻ hương, sẻ thơm và sẻ nụ…
Vợ chồng nhà sẻ yêu quý lũ con lắm. Hàng ngày, chúng đi kiếm mồi, miệng ngậm những hạt ngũ cốc, những con sâu mang về tổ.
Lũ chim non bé xíu, thân mình lưa thưa những
chiếc lông tơ mỏng, mắt lồi, miệng rộng bè ra, mỏ ngắn
cũn cỡn, mông lớp chớm lông ống, chớm thấy cha mẹ về là nháo
nhác giương mỏ lên phía trên, miệng mở to kêu liên hồi;
Chíc…chích..chích.
Sẻ cha và sẻ mẹ thả con mồi vào những cái
miệng xinh xắn phàm ăn của lũ con. Chúng công bằng lắm, chả có đứa
nào được mồi nhiều hơn. Mỗi khi câu non cho con xong, chúng bay lên đậu
ở một cành cao gần đó dường như vui thích và mãn nguyện với việc
làm vừa rồi, cất tiếng kêu: sẻ
…sẻ..rồi ngó nghiêng xung quanh một cách cảnh giác.
Mỗi khi nhìn lũ con, sẻ mẹ trào lên thương
yêu, đồng thời nỗi lo lắng cũng chợt xuất hiện, đặc biệt là đối
với sẻ Bắc. Ngay lúc bé nó đã tỏ ra háu ăn. Mỗi khi cha mẹ mang
thức ăn về tổ, Sẻ bắc cố giương cái đầu lên cao, há cái miệng thật
to, giương vai, hích cánh làm lũ em dạt cả ra. Sẻ cha nói: Cha mẹ
không chỉ có mình con, còn các em con…sẻ..sẻ..
Nghe thế, sẻ Bắc rụt đầu xuống, nằm riêng ra
một góc, miệng dúi xuống lớp rơm mềm ở đáy tổ, mắt lộ vẻ buồn
rầu. Lòng oán trách cha mẹ. Sẻ Bắc cảm thấy tủi thân, kêu những
tiếng đầy giận hờn:…chích…chích …chích. Cha mẹ ghét con. Cha mẹ không
công bằng. Sẻ Bắc càng bực hơn khi cha mẹ hàng ngày dõi theo và luôn
miệng nhắc: sẻ..sẻ..con cần phải
ngăn nắp! Con cần biết nhường nhịn. Làm anh khó lắm đấy. Con cần
gương mẫu.
Sẻ Bắc: con nghe những lời này phát chán!
Cha mẹ lúc nào cũng đòi hỏi phải như thế này, như thế kia. Cha mẹ
đặt ra những khuôn mẫu, bắt con phải theo.
Sẻ cha: con còn dại lắm. Cha mẹ luôn muốn
điều tốt cho con. Con không nghe , sau này chắc phải hối hận.
Sẻ Bắc trong lòng đầy bực bội, luôn có tâm
lý phản kháng. Cậu muốn tự do làm những điều mình thích. Sẻ Bắc:
cha mẹ không yêu con, không thương con.
Sẻ mẹ không yên lòng mỗi khi nhìn thấy mèo vàng nằm dưới sân.
Chỉ sơ sểnh chút thôi là lũ con phải trả bằng cả mạng sống, nên luôn
miệng nói: các con cẩn thận với mèo vàng. Mèo Vàng không ngủ đâu,
đang kiên nhẫn chờ cơ hội bắt mồi. Chỉ sơ sểnh các con ngã, sẽ làm
mồi cho mèo Vàng đấy!
Khi cả bầy sẻ con đã khoác lên mình lớp lông
mịn màu xám đá, những chiếc lông ống to khỏe cũng đã chắp lưng, sẻ
mẹ nói: chích…chích.. Giờ là lúc các con cần đi học. Lớp học ngay
ở vườn nhà. Mẹ dạy các con nhảy và hót. Bố dạy các con bay. Các
con luôn phải lưu ý mèo vàng và
lưới do con người giăng trong vườn.
Những lúc anh em sẻ Bắc tập bay, vợ chồng nhà sẻ lo lắng
lắm, mắt dõi theo từng đứa, đặc biệt là sẻ Bắc. Sẻ cha bay trước
luôn miệng : sẻ sẻ… các con hãy đập mạnh đôi cánh. Theo cha nào.. nào
hãy đậu vào đây. Các con mới bay, nên bay từng đoạn ngắn. Nào bay
tiếp nào!
Sẻ mẹ bay sau cùng, đỡ cánh cho sẻ nụ vốn
yếu ớt.
Nhìn bầy sẻ mới ra giàng, bay bằng đôi cánh vụng
về, đôi mắt mèo Vàng linh động hẳn
lên. Nó chạy vụt ra vườn, thoăn thoắt trèo lên cây bưởi, thu mình nấp
sau chạc cây, xung quanh được vây kín bởi đám lá bưởi, lá tằm gửi
tươi tốt. Từ đây Mèo Vàng có thể theo dõi những con chim đang say mồi,
đặc biệt là lũ sẻ non. Những chú chim non luôn là món ăn khoái khẩu
của mèo Vàng.
Sẻ Bắc cậy thân mình lực lưỡng, đôi cánh
khỏe, lơ đễnh bay tới cây bưởi. Sau mấy giờ bay, đôi cánh cậu cũng
thấm mệt, mỏi rã rời, cậu chao rớt xuống cành dưới. Với bản năng
của loài, đôi chân với những ngón chân nhọn sắc của cậu bíu ngay lấy
một cành cây đang bị gió thổi chao nghiêng. Sẻ Bắc chấp chới đôi cánh
non.
Chỉ chờ có thế, mèo Vàng trườn ra cành ngoài, nhanh như cắt,
chân trước vồ lấy con mồi.. Những móng vuốt của nó giương ra thật khiếp sợ.
Quan sát thấy sẻ Bắc nguy hiểm, sẻ mẹ không
kịp đắn đo, lao xuống như một tia chớp, dùng đôi chân cắp lấy sẻ Bắc
nhấc bổng lên cành cao liền kề. Sẻ cha cũng lao xuống, dùng đôi cánh
mỏng đập vào mặt, đôi chân với những móng vuốt sắc nhọn đạp, cào vào
mặt mèo vàng .
Trong phút chốc mèo Vàng bị choáng, mắt tối
sầm lại. Những tưởng đã túm được con mồi, nào ngờ vuột mất. Nhưng
những suy nghĩ của sát thủ cũng nhanh như ánh chớp. Mất con mồi non,
nhưng còn cơ hội khác. Mèo Vàng giơ cả hai chân trước túm chặt lấy
sẻ cha, đưa miệng giữ. Nó vui mừng chạy nhanh xuống đất, rồi gầm gừ
chạy khuất.
Hai mẹ con nhà sẻ bàng hoàng vì sự việc
xảy ra quá nhanh. Sẻ mẹ vội gọi bầy con về tổ. Sẻ mẹ đau đớn nhìn
theo bóng dáng của mèo Vàng, mong ước có phép thần nào đó, sẻ cha
bay vụt khỏi miệng mèo Vàng lên đậu trên cành cao trước mặt. Nhưng nó
nghĩ : không thể có phép thần nào nữa. Sẻ mẹ buồn bã, đôi mắt đẫm
lệ, cảm thấy trống vắng tới vô cùng. Sẻ mẹ nằm ép xuống lòng tổ,
cánh rũ ra, kêu những tiếng kêu đau xót…se..sẻ…chích..chích. Nó không
thiết sống nữa. Nó không còn niềm vui để sống. Nhưng nhìn lại bầy
con chưa tự chủ, nó xốc lại ý chí, phải sống để dẫn đàn con đi
học, dạy cho chúng biết bay bằng đôi cánh của mình.
Không lâu sau, khi bọn trẻ thạo bay, tự kiếm
lấy miếng ăn, theo bầy bay khắp đó đây làm bạn với nhau rồi xây tổ, sẻ mẹ nhịn ăn vài
ngày. Vào một buổi sáng, nắng mới vàng tươi trải khắp khu vườn, sẻ
mẹ lấy hết sức còn lại bay vút lên trên cao, vui sướng nhìn bầu trời
cao rộng mênh mông rồi đáp xuống tổ. Nó nằm thiêm thiếp, đôi cánh rã
ra rồi qua đời.
Sẻ Bắc hối hận lắm, vật vã bên mình mẹ,
kêu những tiếng kêu thảm thiết: chic..chích..sẻ.sẻ.. Con có lỗi. Đến
bây giờ con mới hiểu được người yêu con, có thể hy sinh tất vả vì con
chỉ có cha mẹ
sẻ..Chíc..chích….chích.
Hưng
Yên 8 tháng 4 năm 2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét